Cuộc
sống này đôi khi rất bất công, ông trời cho bạn sinh ra trên đời nhưng lại cướp
đi đôi mắt của bạn. Bạn không nhìn thấy thì làm sao có thể cảm nhận trọn vẹn vẻ
đẹp của cuộc đời.
Ông
trời cho bạn sinh ra trên đời, nhưng lại cướp đi đôi chân của bạn, một cuộc
sống không được tự do, thoải mái như lũ bạn cùng trang lứa khiến bạn muốn gục
ngã.
Thế
nhưng, đôi khi ông trời cũng rất công bằng. Bạn sinh ra với 1 căn bệnh hiểm
nghèo, 1 tuổi thơ bất hạnh. Nhưng bạn vẫn có thể tìm kiếm hạnh phúc cho chính
mình. Hãy đọc câu chuyện này từ Tâm sự tuổi mới lớn và cùng cảm nhận nhé!
Thiên
Kim, 1 tiểu thư của 1 tập đoàn bất động sản lớn nhất cả nước và có sức ảnh
hưởng lớn trong khu vực và trên thế giới. Là thiên kim tiểu thư của một gia
đình giàu có và quyền lực, nhưng cô không kiêu căng, trái lại cô đẹp, một vẻ
đẹp hoàn hảo từ hình thức cho đến tâm hồn. Một cô gái mang tâm hồn trong sáng
và tốt bụng, một cô gái khiến bao chàng trai mắt tròn mắt dẹt nhìn mỗi khi cô
xuất hiện.
An – một anh sinh viên nghèo, do ngày bé anh bị bệnh não mà anh
biến thành một người tật nguyền nhưng An lại là một con người đầy nghị lực, anh
đã vượt qua mọi khó khăn để được đặt chân lên giảng đường đại học để từng bước
thực hiện ước mơnhỏ bé của anh, ước mơ trở thành thầy giáo dạy học trên vùng
cao xa xôi.
Câu chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như Thiên Kim không từ bỏ
công việc tốt mà cha mẹ cô sắp xếp cho cô làm ở công ty của gia đình cô để theo
đuổi giấc mơ làm giảng viên đại học, trường mà An đang học.
Bạn có tin vào sức mạnh kì diệu của tình yêu không? |
Họ gặp nhau trong một hoàn cảnh như thế, một cô giáo hot girl,
xung quanh có bao nhiêu vệ tinh và một anh chàng sinh viên tật nguyền. Là một
cô gái có tâm hồn ngây thơ, lại rất tốt bụng, Thiên Kim thấy hoàn cảnh của An
nên cô lúc nào cũng muốn giúp đỡ anh. Mọi thứ cứ thế bình lặng trôi đi trong
tình cảm cô trò, nhưng chính nghị lực mạnh mẽ bên trong con người tật nguyền
ấy, chính những suy nghĩ trong An đã làm trái tim cô rung động.
Bỏ qua sự quan
tâm của bao nhiêu vệ tinh, Thiên Kim quyết tâm thổ lộ tình yêu cô dành cho An.
Cô phải vượt qua định kiến của mọi người về việc cô giáo yêu học trò, hơn nữa
cô sợ nếu nói ra tình cảm của mình thì rất có thể An sẽ cho rằng cô thương hại
anh. Nhưng tình yêu với An ngày một lớn dần, cô quyết tâm nói cho An biết tình
yêu cô dành cho anh, tất nhiên một chàng trai tật nguyền như anh sẽ không dám
“đũa mốc mà đòi chòi mâm son” . Anh biết mình sẽ làm khổ Thiên Kim nhưng sự
nhiệt tình trong cô đã làm anh thay đổi, anh biết rằng mình không thể từ bỏ
tình yêu anh dành cho cô.
Mọi thứ cứ bình yên trôi đi như thế cho đến ngày An ra trường,
với tấm bằng hạng ưu, anh được giữ lại trường làm giảng viên. An vui lắm, anh
muốn cố gắng làm việc thật tốt, muốn cho Thiên Kim của anh một gia đình thật hạnh
phúc. An biết anh yêu Thiên Kim nhiều lắm nhưng sao tự nhiên An lại thấy bế tắc
quá, anh nghĩ với một người bình thường anh cũng còn không dám nghĩ đến chuyện
được bước vào nhà 1 gia đình danh giá như nhà cô hơn nữa An lại là một chàng
sinh viên nghèo lại còn tật nguyền.
Đã đến lúc anh phải cho cô hạnh phúc, anh không thể cô gắn cả
đời mình vào một người tật nguyền như anh, để cô khổ cả một đời được.Vậy là anh
xách hành lý lên đường, anh sẽ gửi tình yêu anh dành cho Thiên Kim vào những
bài học cho những đứa trẻ cùng cao đang khao khát con chữ. Tình yêu dành cho cô
anh sẽ khắc sâu vào một góc trong trái tim.
Tin An bỏ đi không một lý do, không một lời từ biệt đã khiến Thiên
Kim sốc, cô không biết mình đã làm gì sai để anh từ bỏ cô như vậy. Cô hỏi bạn
bè anh về tin tức của anh nhưng ai cũng nói rằng họ không biết anh đi đâu, cô
cứ đi tìm anh như vậy, tìm trong vô vọng. Cô đội nắng, đội mưa, trải qua biết
bao nhiêu khó khăn mà vẫn không thấy bong dáng anh đâu cả, cô chỉ biết anh đã
bỏ đi lên 1 vùng núi xa xôi nào đó.
Thiên Kim đã ốm, khi mê man cô chỉ gọi tên An, bố mẹ cô không
biết An là ai nhưng được bạn bè cô cho biết, đó là một cậu sinh viên tật
nguyền, là học trò cũ của cô, và quan trọng là An là người Thiên Kim yêu. Cha
mẹ cô giận lắm, con gái họ là thiên kim tiểu thư như thế mà lại đi yêu một đứa
tật nguyền, nhà lại nghèo nữa chứ. Nhưng bệnh của cô mỗi lúc một nặng hơn,
trong cơn mê cô vẫn chỉ kêu tên An. Hỏi thông tin mọi người, cha Thiên Kim biết
An đã bỏ trường lên vùng cao dạy học vì anh sợ phá vỡ hạnh phúc của cả đời cô.
Biết vậy, ông đi thuê một công ty thám tử bằng mọi cách phải tìm được An, ông
biết chỉ có cậu sinh viên nghèo ấy mới có thể chữa được bệnh cho con gái ông.
Rồi mọi nỗ lực của các thám tử tư cũng được đền đáp, một tuần sau đó, họ tìm được
An đang giảng bài trên một lớp cho các học sinh vùng cao. Các thám tử tư đã báo cho anh rằng Thiên Kim đang ốm
và chính cha cô đã thuê một công ty thám tử đi tìm anh. Ông hy vọng anh
sẽ vì tình yêu mà quay trở về nếu không con gái ông sẽ có chuyện mất.
Nhận được tin đó, An sốt sắng, anh lo lắng cho cô, vội vã thu
xếp công việc để về với cô. Gặp cô trong hoàn cảnh ấy anh đã tự trách mình
không tốt để Thiên Kim khổ như thế. Đúng là chỉ có tình yêu mới cứu chữa được
những căn bệnh do chúng gây ra. Gặp An, Thiên Kim như cá khô gặp nước, khỏe lên
trông thấy, cha mẹ cô mừng lắm. vì thế mà họ quyết định thưa chuyện với cha mẹ
cô, cô không muốn chỉ vì sợ cha mẹ phản đối mà cô mất anh một lần nữa, còn anh,
anh không dám rời xa cô thêm một lần nào nữa, vì anh sợ, sợ làm cô đau cả tâm
hồn và thể xác.
Biết được tấm chân tình mà chàng trai tật nguyền dành cho con
gái mình, cha mẹ Thiên Kim biết, trái tim của cô con gái rượu của họ không thể
dành cho ai khác ngoài An. Biết là con gái mình sẽ khổ nếu lấy An nhưng với
những gì An đã thể hiện thì họ tin rằng An đúng là một người chồng tốt có thể
làm chỗ dựa cho Thiên Kim và là một chàng rể ngoan.
Kết thúc một câu chuyện tình cảm đầy khó khăn và đầy cảm động là
một đám cưới hạnh phúc của An và Thiên Kim. Tình yêu không đến từ sự thương hại
nhưng đến từ sự cảm thông và sự rung động dành cho nhau. Tình yêu cũng không
phân biệt địa vị, sang hèn và hơn hết tình yêu đích thực không bao giờ đề cập
đến hình thức bên ngoài. Tình yêu có trải quá khó khăn mới là một tình yêu đích
thực và mới có thể lâu bền.
Cả
hai đến với nhau, tương lai không ai biết trước sẽ hạnh phúc hay đầy đau khổ.
Ngay cả một người lành lặn và sở hữu tài sản khổng lồ cũng chưa chắc biết được
tương lai của mình. Tương lai là một ẩn số, nhưng chắc rằng ta có thể bước tới
nó bằng những nấc thang do chính công sức ta tạo dựng.
Đăng nhận xét